ỨNG DỤNG CÔNG NGHỆ 3D VÀ AI TRONG THIẾT KẾ VÀ TRÌNH DIỄN ÁO DÀI TRUYỀN THỐNG - HIỆN ĐẠI”
DOI:
https://doi.org/10.59266/houjs.2025.886Từ khóa:
Áo dài Việt Nam, chuyển đổi số, công nghệ 3D, trí tuệ nhân tạo (AI)Tóm tắt
Trong bối cảnh chuyển đổi số đang tác động mạnh mẽ đến lĩnh vực mỹ thuật ứng dụng và thời trang, việc nghiên cứu các phương thức mới nhằm bảo tồn và phát huy giá trị áo dài Việt Nam trở nên cấp thiết. Áo dài không chỉ là trang phục truyền thống mà còn là biểu tượng văn hóa – nghệ thuật mang tính bản sắc dân tộc. Tuy nhiên, các hoạt động thiết kế và trình diễn áo dài hiện nay còn phụ thuộc nhiều vào phương pháp thủ công, thiếu sự kết nối với công nghệ số, dẫn đến những hạn chế trong bảo tồn, quảng bá và sáng tạo. Nghiên cứu này tập trung tìm hiểu khả năng ứng dụng công nghệ 3D và trí tuệ nhân tạo (AI) trong quá trình thiết kế và trình diễn áo dài, nhằm tạo ra những giải pháp vừa hiện đại, vừa tôn trọng giá trị truyền thống.
Phương pháp nghiên cứu được sử dụng bao gồm: phân tích - tổng hợp tài liệu về công nghệ 3D và AI trong lĩnh vực thời trang và mỹ thuật ứng dụng; khảo sát một số mô hình thiết kế và trình diễn thời trang ứng dụng 3D và AI trên thế giới; so sánh với thực trạng nghiên cứu và sáng tạo áo dài tại Việt Nam; đề xuất mô hình ứng dụng phù hợp trong sáng tạo và quảng bá áo dài. Các công cụ điển hình được đề cập gồm phần mềm thiết kế 3D (Clo3D, Marvelous Designer), các ứng dụng AI trong sáng tạo mẫu họa tiết và công nghệ AR/VR trong trình diễn áo dài.
Kết quả nghiên cứu cho thấy việc kết hợp công nghệ 3D và AI không chỉ hỗ trợ số hóa áo dài truyền thống mà còn mở ra khả năng sáng tạo những mẫu áo dài hiện đại, đa dạng và giàu tính thẩm mỹ. Công nghệ số giúp tối ưu hóa quá trình thiết kế, giảm chi phí sản xuất, đồng thời mở rộng hình thức trình diễn áo dài trên nền tảng ảo, metaverse và các không gian tương tác số. Kết luận nhấn mạnh rằng công nghệ 3D và AI chính là công cụ quan trọng trong việc đưa áo dài trở thành biểu tượng văn hóa có sức lan tỏa toàn cầu trong thời đại số, đồng thời gợi mở hướng nghiên cứu liên ngành giữa nghệ thuật, công nghệ và văn hóa.
Tài liệu tham khảo
[1]. Brooke, J. (1996). SUS: A quick and dirty usability scale. In P. W. Jordan et al. (Eds.), Usability
[2]. Ngô Kim Khôi (2000). Áo dài - Nét đẹp văn hóa Việt Nam. NXB Trẻ.
[3]. European Commission. (2020). Ethics guidelines for trustworthy AI.
[4]. Trần Quang Đức (2013). Ngàn năm áo mũ. NXB Thế Giới.
[5]. Bain & Company. (2023). The state of fashion technology 2023. Bain & Company and The Business of Fashion.
[6]. Bertola, P., & Teunissen, J. (2018). Fashion 4.0: Innovating fashion industry through digital transformation. Research Journal of Textile and Apparel, 22(4), 352-369.
[7]. Bergman, M. K., & Shapiro, A. (2011). The A-Z of the semantic web. In P. Shadbolt & N. Shadbolt (Eds.), Advances in Web Semantics. Springer.
[8]. Evaluation in Industry. Taylor & Francis.
[9]. McKinsey & Company; The Business of Fashion. (2024). The State of Fashion 2024.